Hà Giang là mảnh đất mà từ nhỏ mình đã mong ước đến, cũng là nơi để lại
ấn tượng sâu đậm với mình nhất.
Hà Giang đẹp, không nhưng để nói
đẹp thế nào thì thật khó tả. Bởi nó không có hoa 4 mùa như Sapa, không có biển
mây như Y Tý, không đẹp tới sững sờ như khi nhìn thấy thác đổ ào ạt xuống ở Bản
Giốc, cũng không có đồi chè ngút ngàn, hoa cải trắng xóa sườn đồi như Mộc Châu.
Hà Giang đẹp ở từng chi tiết nhỏ nhất của nó, đẹp trong sự khắc nghiệt của vùng
đất quanh năm thiếu nước này, để biết rõ thì tốt nhất bạn nên tự mình đi và cảm
nhận.
Hà Giang chưa bị đô thị hóa, du lịch
hóa như ở các vùng khác. Con người và cảnh vật ở đây hoang sơ, thuần khiết. Những
đứa trẻ lấm lem, nhìn thấy khách du lịch còn lạ lẫm chứ chưa nói đến việc ép
khách mua quà như ở Sapa. Ở đây, sự chân thật và tình người luôn thể hiện rõ. Bạn
tôi đã từng xin ngủ nhờ ở nhà một người trong bản, được mời ăn lẩu, uống rượu
ngô, để rồi 2 ngày sau gặp lại, thấy dường như biến thành một con người khác.
Cái hay của người Hà Giang là ở đó, họ khiến bạn cảm thấy mình trở nên vô duyên
nếu vào nhà người ta mà còn giữ những nghi ngại, định kiến và suy nghĩ eo hẹp của
người thành thị. Bên ánh lửa bập bùng, với bát rượu ngô, mọi khoảng cách địa
lý, vùng miền trở thành vô nghĩa.
![]() |
Ruộng bậc thang vàng rực |
![]() |
Tam giác mạch Hà Giang |
Bạn sẽ còn sững sờ khi đến Hà
Giang vào mùa hoa cải vàng và hoa mơ nở rộ. Những ruộng cải vàng rực trong nắng,
xen lẫn với những cây mơ trắng khắp sườn đồi, Hà Giang đẹp đến diệu kỳ. Tôi vẫn
thường đứng lặng, ngắm những màu sắc rực rỡ trước mắt, tự hỏi tại sao cái gì ở
Hà Giang cũng có sức sống mãnh liệt đến thế, chen nhau với đá để nổi lên.
![]() |
Cải vàng mùa xuân. Ảnh: Mèo Già |
Ấn tượng Hà Giang còn là những
ngôi nhà bằng đất, đá, những con đường đèo khắc nghiệt nhưng đẹp nhất Việt Nam,
và cả dòng sông nho quế xanh màu ngọc bích. Hẹn một ngày nào đó, tôi sẽ viết về
những con đường ở đây, còn hôm nay, tôi chỉ dành cho hoa và người thôi vậy.
:D hay là mình đi lại đi Nguyên
ReplyDeletebỏ hết mà đi ahuuuuu