Monday, June 24, 2013

Mộc Châu mùa cải trắng

,
Tới Mộc Châu vào tháng 12, cảm giác như lạc vào một khu vườn trong truyện cổ tích. Từ trên các sườn núi, cải trắng nở rộ, đẹp đến sững sờ. Cải trắng xen lẫn với những ruộng chè xanh mát ngút ngàn, điểm thêm màu vàng của dã quỳ, Mộc Châu đẹp như một bức tranh.

Moc Chau Plateau is a rural district in the Northwestern region of Viet Nam, at distance 200km from Ha Noi. People said that It's the second paradise in Vietnam but It's the first one to me. 
Moc Chau is famous for a large herd of milk cows, immense tea plantations, big gardens of plum and apricot trees, and large green grass field of about 1,600 hectares.

The winter of this year comes and its sign is vast fields of delicate white flowers covering this dreamlike plateau. The wildflowers are blossoming a lot, but pristine white flowers are still stunning in my eyes.

Ảnh: Quốc Hương Studio







Sườn núi phủ đầy hoa








Read more →

Sunday, June 16, 2013

Hà Giang - Vùng đất của đá

,
Hà Giang là mảnh đất mà  từ nhỏ mình đã mong ước đến, cũng là nơi để lại ấn tượng sâu đậm với mình nhất.
Hà Giang đẹp, không nhưng để nói đẹp thế nào thì thật khó tả. Bởi nó không có hoa 4 mùa như Sapa, không có biển mây như Y Tý, không đẹp tới sững sờ như khi nhìn thấy thác đổ ào ạt xuống ở Bản Giốc, cũng không có đồi chè ngút ngàn, hoa cải trắng xóa sườn đồi như Mộc Châu. Hà Giang đẹp ở từng chi tiết nhỏ nhất của nó, đẹp trong sự khắc nghiệt của vùng đất quanh năm thiếu nước này, để biết rõ thì tốt nhất bạn nên tự mình đi và cảm nhận.

Hà Giang chưa bị đô thị hóa, du lịch hóa như ở các vùng khác. Con người và cảnh vật ở đây hoang sơ, thuần khiết. Những đứa trẻ lấm lem, nhìn thấy khách du lịch còn lạ lẫm chứ chưa nói đến việc ép khách mua quà như ở Sapa. Ở đây, sự chân thật và tình người luôn thể hiện rõ. Bạn tôi đã từng xin ngủ nhờ ở nhà một người trong bản, được mời ăn lẩu, uống rượu ngô, để rồi 2 ngày sau gặp lại, thấy dường như biến thành một con người khác. Cái hay của người Hà Giang là ở đó, họ khiến bạn cảm thấy mình trở nên vô duyên nếu vào nhà người ta mà còn giữ những nghi ngại, định kiến và suy nghĩ eo hẹp của người thành thị. Bên ánh lửa bập bùng, với bát rượu ngô, mọi khoảng cách địa lý, vùng miền trở thành vô nghĩa.


 Người Hà Giang lớn lên với đá, nhà xây bằng đá, hàng rào bằng đá, họ trở nên kiên trì, bền bỉ và cứng rắn lạ thường. Thử nghĩ xem, quanh năm họ phải gánh nước từ xa để về dùng. Họ trồng lúa, hoa màu ngay trên những ruộng đá lởm chởm, đã phải cố gắng đến thế nào. Phải nhìn cảnh những đứa trẻ thồ đá, những cụ già lưng không còn thẳng vẫn gánh bó củi cao gấp mấy lần người, thì mới thấy cuộc sống ở đây không hề dễ dàng, và con người ở đây thực sự đáng khâm phục.




Ruộng bậc thang vàng rực

 Đến Hà Giang, nếu đúng mùa, bạn sẽ thấy được loài hoa tam giác mạch, chỉ có tại vùng đất này. Hoa thường nở vào tháng 10 và tháng 4, trong vòng khoảng 2 tuần lễ là lụi tàn. Tháng 10 là mùa chính, cả sườn đồi sẽ hồng rực bởi màu tam giác mạch. Những người bản địa với màu sắc đa dạng của vải thổ cẩm đi trên từng ruộng bậc thang tạo nên một bức tranh đẹp lạ lùng. Thế nhưng mình vẫn ấn tượng với màu sắc nhàn nhạt của tam giác mạch tháng 4, hồng phớt xen lẫn trắng, nhẹ nhàng như một tấm khăn choàng quanh sườn núi lúc vào xuân.





Tam giác mạch Hà Giang
Bạn sẽ còn sững sờ khi đến Hà Giang vào mùa hoa cải vàng và hoa mơ nở rộ. Những ruộng cải vàng rực trong nắng, xen lẫn với những cây mơ trắng khắp sườn đồi, Hà Giang đẹp đến diệu kỳ. Tôi vẫn thường đứng lặng, ngắm những màu sắc rực rỡ trước mắt, tự hỏi tại sao cái gì ở Hà Giang cũng có sức sống mãnh liệt đến thế, chen nhau với đá để nổi lên.

Cải vàng mùa xuân. Ảnh: Mèo Già
Ấn tượng Hà Giang còn là những ngôi nhà bằng đất, đá, những con đường đèo khắc nghiệt nhưng đẹp nhất Việt Nam, và cả dòng sông nho quế xanh màu ngọc bích. Hẹn một ngày nào đó, tôi sẽ viết về những con đường ở đây, còn hôm nay, tôi chỉ dành cho hoa và người thôi vậy.


Read more →